Chế Lan Viên

Giờ báo tử

Tất cả bình minh đều hứa hẹn,trừ bình minh ấy,
Cái bình minh phản thùng,cái bình minh phản chủ,ác ôn!
Mà thôi,đừng vội lên án hạt sương và tiếng gà kết liễu ánh sáng đó
Có khi giã từ giữa khi đúng ngọ,lúc hôn hoàng.
Hơn thế,ạnh đã vĩnh biệt từ lúc ngòi bút,trang thơ anh bất lực.
Từ lúc nhựa hồn anh khô kiệt,thấy hoa mai mà không biết đấy xuân về.

Được bạn: alonewolf đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Giờ báo tử"